Chủ tịch Vingroup Phạm Nhật Vượng chia sẻ: “Tôi rất mong muốn các doanh nghiệp không chỉ Vingroup, Viettel mà các doanh nghiệp Việt Nam mình gắn kết được với nhau để làm việc.
Theo ông Vượng, trên thương trường, thực sự phải có đối thủ cạnh tranh đủ mạnh, đủ tầm doanh nghiệp của mình mới lớn được.
Cái tôi của doanh nghiệp Việt
“Tôi rất mong muốn các doanh nghiệp không chỉ Vingroup, Viettel mà các doanh nghiệp Việt Nam mình gắn kết được với nhau để làm việc. Mình cũng chưa cần phát triển đến mức độ như vậy vì cũng chưa khả thi nhưng ít nhất mức độ nào đấy mình đoàn kết giúp đỡ nhau, mình giảm được cái tôi trong mình. Cái tôi của các đại gia Việt lớn lắm.
Ví dụ 2 doanh nghiệp Việt ngồi với nhau không ai chịu nhường ai. Với doanh nghiệp tư nhân kể cả các doanh nghiệp vừa vừa nhỏ nhỏ cũng vậy. “Mình phải làm vua cơ!”. Làm kiểu gì thì làm ngồi với nhau nhưng nói chuyện hở ra chỗ nào ngon là ông kia quay về ch.iến luôn.
Thì làm sao mình bỏ qua những chuyện đó vì làm thế không bao giờ mình lớn được. Mọi người chỉ nghĩ đến ngày thịnh mà không nghĩ đến ngày suy, không nghĩ đến lúc trái gió trở trời mình hoàn toàn gặp khó khăn thì lúc đấy ai sẽ giúp mình? Tôi đang ngon thì tôi phải là vua còn các ông y.ếu kém quên các ông đi. Không ai chịu nhường ai, không ai chịu chấp nhận ai.
Nếu như thế tôi cho rằng doanh nghiệp Việt Nam không thể lớn được.” – Chủ tịch Vingroup Phạm Nhật Vượng chia sẻ.
Chủ tịch Vingroup Phạm Nhật Vượng từng nói về sự liên kết của doanh nghiệp Việt Nam trong một buổi trò chuyện cách đây vài năm. Ông Vượng lấy ví dụ về các doanh nghiệp Trung Quốc rất gắn kết, hỗ trợ và bảo trợ nhau, đặc biệt là các doanh nghiệp Hong Kong. Thậm chí họ còn có triết lý “không có doanh nghiệp Hong Kong phá sản”, bởi khi một doanh nghiệp gặp khó sẽ có nhiều doanh nghiệp đồng hương cùng quay lại giúp đỡ, gánh vác cùng.
Tất nhiên với doanh nghiệp Việt Nam, ông Vượng cũng cho rằng: “Mình chưa cần phát triển đến mức độ như vậy, vì thực sự cũng chưa khả thi nhưng ít nhất ở mức độ nào đấy mình đoàn kết, hỗ trợ nhau, giảm được cái tôi trong mình đi”.
“Mọi người chỉ nghĩ đến những ngày thịnh mà không nghĩ đến ngày suy, không nghĩ đến ngày trái gió trở trời mình hoàn toàn có thể khó khăn. Lúc đấy ai sẽ giúp mình?”, Chủ tịch Vingroup đặt câu hỏi. Theo ông Vượng, trên thương trường, thực sự phải có đối thủ cạnh tranh đủ mạnh, đủ tầm doanh nghiệp của mình mới lớn được.
Thực tế về điểm yếu trong liên kết của hệ thống doanh nghiệp Việt Nam đã từng được nhiều chuyên gia chỉ ra. Theo Tiến sĩ Đoàn Duy Khương, Phó Chủ tịch Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam (VCCI), Chủ tịch Hội đồng Tư vấn Kinh doanh Asean (ASEAN-BAC) hầu hết các doanh nghiệp chỉ tập trung cho lợi ích riêng lẻ, kiểu “mạnh ai người ấy làm” hoặc “làm tất ăn cả”, chỉ quan tâm đến thương hiệu riêng, sản phẩm riêng của mình, chứ không thấy rõ được lợi ích to lớn của việc xây dựng thương hiệu cho ngành hàng.
Hơn nữa, một điều không thể phủ nhận là các hiệp hội do nguồn lực có hạn, chưa phát huy hết vai trò và năng lực trong quản lý, định hướng, nhất là hiệp hội ở các địa phương còn yếu kém, chưa tạo dựng được một sức mạnh đại diện cho tập thể đủ lực để cạnh tranh.
Tiến sĩ Khương cho rằng những hạn chế này là những lý do khiến các doanh nghiệp Việt yếu thế, không thể cạnh tranh với các tập đoàn, công ty nước ngoài ngay chính trên sân nhà, đấy là chưa nói đến thị trường thế giới. Những doanh nghiệp lớn mạnh hẳn thì có thể tự lo cho mình, còn hầu hết các doanh nghiệp vừa và nhỏ đều hoạt động manh mún, thiếu đoàn kết, và có lúc cạnh tranh không lành mạnh.
Cũng chính vì thiếu liên kết, hoạt động nhỏ lẻ mà các doanh nghiệp Việt Nam, điển hình là các doanh nghiệp gỗ và dệt may đã phải từ chối nhiều đơn đặt hàng của công ty nước ngoài, bởi năng lực hạn hẹp, công nghệ yếu kém, không đáp ứng được yêu cầu chất lượng và số lượng của đối tác nước ngoài. Ngược lại, nếu biết kết hợp các thế mạnh của nhau, tạo nên chuỗi giá trị trong từng ngành hàng, đưa ra những sản phẩm uy tín, chất lượng thì chắc chắn trong tương lai không xa, sản phẩm mang thương hiệu Việt sẽ có tên trên bản đồ thương hiệu thế giới.
Mời các bạn đón đọc cuốn sách: Sách Vượt qua bản ngã
Đây là cuốn sách nói về kẻ thù lớn nhất cản trở chúng ta trên bước đường sự nghiệp: bản ngã.
Khi bắt đầu khởi nghiệp, nó cản trở việc học tập và trau dồi của chúng ta. Khi đã đạt được thành công bước đầu, nó khiến chúng ta trở nên mù quáng trước những sai lầm của bản thân. Khi chúng tơ thất bại, nó phóng đại nỗi đau và khiến chúng ta không thể gượng dậy nổi. Trên mỗi bước đường chúng ta đi, bản ngã luôn là kẻ thù.
Dám đập vỡ cái tôi, dám bước khỏi vùng an toàn: Sống có khí phách, ắt hẳn sẽ hái được trái ngọt!
Trong đời, ai cũng có những khi đối diện với cơ hội bất thường như thế. Ai sẽ cầm lên, bỏ xuống? Ai sẽ giữ được tâm vô thường để lớn lên trong thời thế bất thường?
Khi một cơ hội bất thường xuất hiện, ta có hai lựa chọn, một là nắm bắt nó, hai là buông bỏ nó. Cơ hội bất thường có thể là cơ hội hơi quá sức làm cho ta chới với, có thể là một lĩnh vực khác xa những gì ta hằng quen thuộc, cũng có thể là cơ hội chẳng liên quan gì đến kế hoạch mà ta đã cần mẫn suy ngẫm, vẽ vời ra cho chặng đường phía trước của mình…. Dù thế nào, nó tạo áp lực, nó hết sức bất định, nó làm cho ta ngộp thở vì thiếu tự tin và đầy sợ hãi. Vậy, mà nó rơi cái tòm xuống đầu ta. Nắm bắt, hay là buông bỏ?
Hồi xưa, tôi có cái cơ hội rơi tòm như thế, như trái dừa khô va đau điếng vào đầu. Chả hiểu sao, bị giao một phát 3 khu vực thị trường thế giới, châu Á, Đông Âu, Trung Đông và châu Phi, tôi mặt mày tái xanh té xỉu. Trời ơi, nhận hay là không nhận, khi bản thân chưa đủ tự tin, chưa đủ kỹ năng, chưa hề chuẩn bị, chưa đầy dũng cảm, chưa vững kiến thức, chưa qua trải nghiệm, chưa chưa đủ thứ?
Khi bị đặt vào thế bé nhỏ run rẩy trước cơ hội to đùng, cách dễ nhất là bỏ chạy. Và tôi, đương nhiên có nghĩ ra đường bỏ chạy. Rồi nghĩ, ủa người ta giao cho mình là rủi ro của người ta, mà sao người ta dám giao, còn mình không dám nhận? Ủa lỡ trường hợp xấu nhất chuyện này thất bại, thì ai là người chịu hậu quả hơn ai, là người giao hay người nhận? Ủa mà sao người ta gan thế? Ủa một hồi thì lấy hết can đảm đi hỏi sếp, sếp ơi, em cái gì cũng thiếu, mà sao giao em chuyện lớn thế kia.
Sếp cười bảo, đó là cơ hội có một không hai cho em lớn lên, vì nó phá vỡ đời thường, vì nó đòi hỏi quá đáng, vì nó chỉ cho phép em phải chấp nhận tư duy phi thường trong thời cơ bất thường. Những lúc như thế, con người chỉ có 2 lựa chọn, bỏ chạy mất dép hay lớn nhanh như Thánh Gióng. Không có lựa chọn nào khác. Không có chuyện sống đời cũ, làm làng nhàng như cũ, thái độ hành vi kiểu cũ mà bước vào thời thế mới được.
Cái này, dụng binh gọi là kế qua cầu rút ván, không có đường lui, ép vào thế cùng phải sống còn bằng cách lớn nhanh như thổi. Sếp bảo, em là đứa sống còn trong mọi tình huống, quăng em vô đống lửa, biết em sẽ hoảng hốt, bị lửa táp cho mà bỏng, nhưng sẽ tồn tại và trở nên mạnh mẽ hơn thôi.
Vậy, là ôm cái thời cơ bất thường, tôi đành phải tự mình cài đặt lại toàn bộ cuộc đời, bằng một quãng hành trình vô thường, bỏ cái tôi của mình xuống, cầm đôi giày marathon lên, chạy thục mạng về phía trước, học mọi lúc mọi nơi, từ mọi người, dạy bản thân khiêm tốn, lắng nghe, và làm việc với tinh thần của một chiến binh, không lùi bước trước bất kỳ gian nan thử thách.
Có thể nói, đó là khoảng thời gian khủng khiếp nhất, stress nhất, nhưng cũng huy hoàng nhất trong đời. Giờ nhớ lại, thấy biết ơn vũ trụ đã quăng mình vào cơ hội bất thường như thế, và biết ơn bản thân vì đã ép mình luyện được môn mình đập vỡ cái vỏ “tôi” đã cũ sì, không còn liên quan đến hoàn cảnh mới.
Cuối cùng, sự vô giới hạn chỉ có thể xảy ra khi ta vượt qua giới hạn do ta đặt ra cho chính bản thân mình, khi ta học cách xoá đi những đường đêm ngõ hẹp trong lòng, những xéo xắt, vụn vặt của vạn bề cảm xúc. Trong đời, ai cũng có những khi đối diện với cơ hội bất thường như thế. Ai sẽ cầm lên, bỏ xuống? Ai sẽ giữ được tâm vô thường để lớn lên trong thời thế bất thường?
Quan điểm tương đồng của Jack Ma
Jack Ma cũng có quan điểm tương tự ông Phạm Nhật Vượng khi từng chỉ ra rằng con người chỉ khi phải đối mặt với thử thách mới có thể tiến bộ. Nhà quản lý muốn doanh nghiệp của mình không bị đánh bại cần phải dốc toàn bộ sức lực, vắt kiệt trí óc để phát triển doanh nghiệp, một doanh nghiệp như vậy mới có thể phát triển không ngừng.
Theo Jack Ma, không nên coi đối thủ cạnh tranh là kẻ thù, không nên giở mọi thủ đoạn chiêu trò, thậm chí dồn đối thủ cạnh tranh vào bước đường cùng. Trong con mắt của Jack Ma, đối thủ cạnh tranh trên thị trường không phải là kẻ thù, ông chỉ cạnh tranh với bản thân. Nhà sáng lập Alibaba cho rằng đỉnh cao của nghệ thuật cạnh tranh đó là “trong lòng không tồn tại kẻ thù”.
Năm 2010, trong bài diễn thuyết, khi đề cập đến cạnh tranh trên thị trường của doanh nghiệp, Jack Ma cho rằng cạnh tranh mà khiến doanh nghiệp chết đi sống lại là cạnh tranh ngu ngốc:
“Doanh nghiệp phải đối mặt nhiều nhất là đối thủ cạnh tranh, bao gồm trong số chúng ta ở đây có rất nhiều người là đối thủ cạnh tranh của nhau. Alibaba và Taobao đã xây dựng nên 2 thị trường, có rất nhiều người ngày nào cũng phá giá, chúng tôi đưa ra giá 50 triệu nhân dân tệ, họ lại đưa ra giá 40 triệu nhân dân tệ. Đó chính là chiến lược cạnh tranh ngu ngốc. Chỉ có kẻ ngốc mới làm như vậy, đó không phải là nhà doanh nghiệp. So sánh giá thể hiện điều gì, anh hùng chăng?
Đỉnh cao của nghệ thuật cạnh tranh là gì? Cạnh tranh là một điều vô cùng thú vị, nếu bạn đau khổ, bạn chắc chắn đã đi sai đường. Sự thú vị của cạnh tranh ở chỗ, hai doanh nghiệp cạnh tranh giống như chơi cờ vậy, bạn thua chúng tôi lại tấn công. Một doanh nghiệp chân chính không có đối thủ, trong lòng không có đối thủ, vô địch thiên hạ. Trong mắt bạn không nên chỗ nào cũng chỉ thấy đối thủ, trên thị trường toàn là đối thủ.
Thế nào gọi là chiến lược sinh thái của doanh nghiệp? Trong tự nhiên, sư tử châu Phi ăn thịt sơn dương, không phải là căm thù sơn dương mà bởi vì chúng cần ăn thịt sơn dương, có như vậy chúng mới có thể sinh tồn. Khi cạnh tranh, bạn nhất định không được mang trong mình nỗi hận thù, nếu trong lòng chất chứa căm hận sẽ chỉ đem lại thất bại”.
Mời các bạn đón đọc cuốn sách: Sách Vượt qua bản ngã
Đây là cuốn sách nói về kẻ thù lớn nhất cản trở chúng ta trên bước đường sự nghiệp: bản ngã.
Khi bắt đầu khởi nghiệp, nó cản trở việc học tập và trau dồi của chúng ta. Khi đã đạt được thành công bước đầu, nó khiến chúng ta trở nên mù quáng trước những sai lầm của bản thân. Khi chúng tơ thất bại, nó phóng đại nỗi đau và khiến chúng ta không thể gượng dậy nổi. Trên mỗi bước đường chúng ta đi, bản ngã luôn là kẻ thù.
Tổng hợp Trí thức trẻ
Xem thêm bài liên quan
- Thấy gì từ chiến lược kinh doanh chủ tịch Phạm Nhật Vượng đặt ra cho VinFast: “Xe tốt – Giá tốt – Hậu mãi cực tốt”, trả 1 triệu đồng mỗi ngày cho khách có xe bị lỗi
- Ông chủ Him Lam Dương Công Minh: Đừng học Him Lam, hãy học Vingroup của Phạm Nhật Vượng ấy
- Bài học từ chuyện tỷ phú Jack Ma, Phạm Nhật Vượng trầy trật lúc lập nghiệp cho người trẻ muốn thành công