Andrew Carnegie cho rằng, trong kinh doanh, không nên tập trung vào quá nhiều thứ mà nên tập trung toàn lực vào điều mà bản thân hiểu rõ nhất, đầu tư toàn bộ nguồn lực vào điều đó để tránh phân tán năng lượng, giúp doanh nhân đủ sức cạnh tranh với những người cùng lĩnh vực.
“Tôi tin rằng con đường đúng để đạt được thành công ở bất kể ngành nào là trở thành người thông thạo trong ngành đó. Và theo kinh nghiệm, tôi hiếm khi, nếu không nói là chưa bao giờ, gặp một người đàn ông thành công xuất sắc trong việc kiếm tiền mà lại quan tâm đến quá nhiều thứ. Với bản thân tôi, quyết định của tôi đã được đưa ra từ sớm. Tôi tập trung vào sản xuất thép và sẽ trở thành bậc thầy trong lĩnh vực này”.
Đó là triết lý kinh doanh của vua thép Mỹ Andrew Carnegie được trích dẫn trong cuốn Tự truyện Andrew Carnegie – Từ cậu bé nghèo khó trở thành tỷ phú thép giàu nhất nước Mỹ.
Hành trình trở thành người giàu nhất thế giới của Vua Thép Andrew Carnegie
Điện báo từ J.P. Morgan chỉ có một dòng: “Xin chúc mừng, ông Carnegie, ông là người giàu nhất thế giới”. Andrew Carnegie đã bán đế chế thép của mình, thu về cho ông khoản thanh toán cá nhân 250 triệu đô la (tương đương khoảng 7,5 tỷ đô la hiện tại). Ông đã dành hai thập kỷ tiếp theo để trở thành nhà từ thiện vĩ đại nhất thế giới.
Bước leo thang
Andrew Carnegie được sinh vào năm 1835 ở Dunfermline, Scotland. Cha ông là một thợ dệt thủ công, một nghề thương nghiệp gần như bị loại bỏ bởi công nghiệp hóa. Khi công việc kinh doanh của cha mình thất bại, Carnegie và gia đình phải đối mặt với nạn đói. Trong hoàn cảnh khó khăn, họ quyết định thực hiện một khởi đầu mới ở Mỹ.
Ở tuổi thanh thiếu niên, Carnegie có công việc đầu tiên tại một nhà máy bông gần Pittsburgh. Ông làm việc như một cậu bé quấn chỉ. Ông đã dành sáu ngày một tuần tại nhà máy, thường xuyên làm việc 12 giờ một ngày, với mức lương hàng tuần là 1,20 đô la.
Mặc dù điều kiện khắc nghiệt, Carnegie đã tìm thấy một mục tiêu rõ ràng. Trong cuốn tự truyện của mình, ông nhớ lại “Tôi đã kiếm được hàng triệu đô la kể từ đó, nhưng không ai trong số hàng triệu người đó mang lại niềm hạnh phúc như thu nhập trong tuần đầu tiên của tôi. Tôi bây giờ là một trụ cột của gia đình”.
Một nhà sản xuất địa phương đã quan sát đạo đức làm việc của Carnegie và thuê ông chạy một động cơ hơi nước. Công việc này đã tăng lương lên 2 đô la mỗi tuần nhưng khiến ông vô cùng kiệt sức.
Sau vài tuần, ông đã sẵn sàng nghỉ việc. Tuy nhiên, Carnegie đã nghĩ về sự hy sinh của cha mẹ mình và biết ông không thể bỏ cuộc. Một ngày nọ, nhà sản xuất cần người xử lý hóa đơn. Carnegie đã dành thời gian rảnh của mình để cải thiện các kỹ năng toán học và nắm bắt cơ hội để trở thành một nhân viên bán hàng.
Khoảng một năm sau, một người quản lý văn phòng điện báo địa phương đang tìm kiếm một người đưa tin mới. Carnegie được biết đến như một thanh niên đáng tin cậy và siêng năng. Với giá 2,50 đô la một tuần, Carnegie sẽ phải dành cả ngày để chạy đua quanh thành phố.
Để làm tốt công việc mới này, ông đã ghi nhớ các đường phố ở Pittsburgh và địa điểm của các doanh nghiệp quan trọng. Một đêm nọ, ông chủ của Carnegie đã tuyên bố ông là người đưa tin tốt nhất trong văn phòng và hứa cho ông một phần thưởng. Khoảnh khắc tràn ngập niềm tự hào ấy đã khiến ông xúc động đến chảy nước mắt.
Ngay sau đó, Carnegie được yêu cầu thay thế một người thợ máy điện báo. Ông nhanh chóng được thăng chức thành nhân viên làm việc toàn thời gian. Nhờ việc dành nhiều thời gian để làm quen với âm thanh điện báo, Carnegie nhận tin nhắn nhanh hơn nhiều so với các người thợ máy khác. Khi một thảm họa xảy ra ở một thị trấn gần đó, ông được phái đi để làm việc với các đường dây điện báo.
Tổng giám đốc của đường sắt, Thomas A. Scott, đã chú ý đến chàng trai trẻ đầy triển vọng này và đề nghị Carnegie trở thành thư ký riêng của ông với giá 4 đô la một tuần. Scott đã dạy Carnegie về các khoản đầu tư và đưa ông đến một loạt các doanh nghiệp mới.
Khi nội chiến nổ ra, Scott được chỉ định quản lý tuyến đường sắt ở phía Bắc, ông đã đưa Carnegie đi theo như một trợ thủ đắc lực và cánh tay phải của mình. Trong vai trò này, Carnegie nhận thấy rằng đất nước cần một cuộc đại tu cơ sở hạ tầng khổng lồ.
Mời các bạn đón đọc cuốn sách: Tự Truyện Andrew Carnegie
ndrew Carnegie là một nhà đại tư bản của nước Mỹ nhưng cũng là một trong những người bác ái, đóng góp tài sản, tiền bạc cho sự phát triển của cộng đồng, của quê hương và nhân loại.
Sinh năm 1835 ở Xcốt-len, Carnegie đã cùng với gia đình chuyển tới Mỹ. Khi trưởng thành, ở Pittsburgh, ông làm nhân viên điện báo và nhân viên thư ký trong ngành đường sắt và tiếp tục thăng tiến trong công ty đường sắt Pennsylvania. Khi Cuộc Nội chiến nổ ra, ông được giao nhiệm vụ đảm nhiệm hệ thống đường sắt và điện báo của chính phủ Mỹ và ông đã làm xuất sắc công việc này.
Ông là người theo Đảng Cộng hoà và là người phản đối chế độ nô lệ. Ngoài khả năng làm việc chăm chỉ, xuất sắc và cách đối xử tốt với mọi người, Carnegie còn có rất tài giỏi trong việc xác định nghề nghiệp. Hệ thống đường sắt của Mỹ phát triển nhanh và ông nói: “Việc sản xuất như của chúng tôi khó có thể phát triển để đáp ứng kịp nhu cầu của người dân Mỹ. Nhờ vậy, ông bắt đầu trở nên giàu có và sau khi bán nhà máy sắt thép lớn nước Mỹ, ông trở thành người giàu có thế giới. Ông về nghỉ hưu trong lâu đài Skibo yêu thích ở Xcốt-len và qua đời tại Lenox, Massachusetts vào năm 1919.
Ông chắc chắn rằng thép sẽ là vật liệu xây dựng của Mỹ trong tương lai. Ông rót thu nhập đầu tư tích lũy của mình vào việc mở một nhà máy thép.
Bước ra khỏi đám đông
Andrew Carnegie tin rằng không có công việc nào là thấp kém. Kể từ xuất phát điểm, Carnegie đã thể hiện một sự cống hiến hết mình cho công việc và tách ông ra khỏi các đồng nghiệp của mình.
Nhiều người trong chúng ta có những công việc tẻ nhạt và mệt mỏi. Đó là điều tự nhiên khi mà chúng ta dành ít năng lượng của mình với công việc. Tuy nhiên, đó là một sai lầm rất lớn.
Một công việc buồn tẻ thường cung cấp một cơ hội vàng để nổi bật. Nếu đồng nghiệp của bạn bị mất đi cơ hội thì những nỗ lực của bạn có nhiều khả năng được chú ý. Trong những ngày đầu sự nghiệp của Carnegie, ông làm việc trong môi trường đặc biệt khó khăn, và ông đã luôn tìm mọi cách để những nỗ lực của mình được tỏa sáng.
Bất kể công việc, chức danh của bạn là gì hay tiền lương của bạn ra sao, mỗi ngày hãy tự cam kết với bản thân để trở nên tốt hơn. Sự nhiệt huyết của bạn không chỉ mở ra cánh cửa cơ hội mà còn khiến bạn yêu thích công việc của mình hơn. Theo lý thuyết tự nhận thức, hành vi nói lên thái độ cũng như thái độ cho biết hành vi.
Carnegie cho biết “một người trung bình chỉ đặt 25% năng lượng và khả năng của mình vào công việc. Thế giới ngả mũ cho những người dành 50% khả năng và vượt xa trên đỉnh vinh quang là những con người cống hiến 100% năng lượng của mình“. Ông đã đúng. Nếu bạn muốn thành công, bạn cần phải có tất cả.
Một tỷ phú có lẽ sống đầy nhân văn
Carnegie tin rằng “sự giàu có là cái chết đáng hổ thẹn”. Sau khi bán công việc kinh doanh của mình, ông mang niềm đam mê của mình đến với lòng từ thiện. Khi ông qua đời vào năm 1919, ông đã cho đi hơn 350 triệu đô la (như một phần GDP, số tiền quyên góp tương đương gần 80 tỷ đô la ngày nay).
Carnegie cũng tin rằng giáo dục có thể thay đổi xã hội. Ông đã tài trợ cho hơn 3000 thư viện trên khắp thế giới. Ông cũng đã hào phóng trao những học bổng và quỹ hưu trí cho giáo viên. Có lẽ đáng chú ý nhất, ông đã thành lập Trường kỹ thuật Carnegie để giáo dục tầng lớp lao động Pittsburgh.
Các trường đã phát triển thành Đại học Carnegie Mellon (CMU) nổi tiếng thế giới. Khi xây dựng những ngôi trường này, Carnegie nhận xét “trái tim của tôi là trong công việc”. Câu nói đã trở thành phương châm của CMU nói chung và cuộc đời ông nói riêng.
Mấp mé tỷ phú ở tuổi 35
Bố Carnegie làm thợ dệt khăn trải bàn, mẹ ông làm nghề giặt là, khâu giầy cho một cửa hiệu. Gia đình họ sống hoà thuận, giàu tình thương. Carnegie chỉ có vài bộ quần áo để mặc, khi cần thay thì ông phải cởi trần chui vào chăn, trong khi bà mẹ đem đồ ra giặt, sấy khô để sáng hôm sau con mình có áo quần mặc.
Bà thường làm việc từ sáng đến khuya để duy trì sinh hoạt cho gia đình nhưng chẳng bao giờ kêu ca.
Vì vậy, ngay từ bé, Carnegie thương mẹ vô hạn, ông thường nói với bà rằng lớn lên ông sẽ quyết chí kiếm thật nhiều tiền để mẹ khỏi vất vả; khi đó ông sẽ mua ô tô và quần áo tơ lụa… cho mẹ.
Năm 1857 khi Carnegie 22 tuổi, mẹ ông từ trần. Cú sốc mất mẹ khiến ông quyết không lấy vợ mà lao vào làm ăn cho vợi sầu đau, nhưng hễ ai nhắc đến mẹ là ông lại òa khóc.
Khi mới đến Mỹ, Carnegie đầu tiên làm nghề chuyển điện báo, do mẫn cán với công việc ông được thăng làm thư ký cho viên phụ trách tuyến điện báo chuyên dụng của Công ty Đường sắt Pennsylvania.
Một lần, trong khi đi tàu hỏa, ông được người đồng hành, vốn là nhà phát minh ô tô cho xem một thiết kế mới hiện đại và đàm luận về tương lai của ô tô và xe lửa. Là người có tầm nhìn nhạy bén, ông suy xét và thầm cho rằng tương lai gần vẫn là đường sắt, nhưng xa hơn là vật liệu sản xuất ra tàu hỏa, ô tô, đường sắt…
Nhờ chăm đọc sách báo, có nhiều thông tin, lại quen biết một số người có máu mặt trong ngành nên Carnegie dự đoán rằng đường sắt sẽ rất phát triển và bùng nổ trong nhiều thập niên tới.
Vì vậy, khi ông biết được một nhân vật ngành đường sắt đang muốn bán hết cổ phần công ty đường sắt mà anh ta đang có với giá 600 USD, Carnegie đã chớp thời cơ mua ngay.
Dù lúc đó 600 USD là một khoảng tiền lớn đối với Carnegie nhưng ông quyết định vay mượn khắp nơi để mua hết số cổ phiếu đó. Ít lâu sau ông đã bán lại cổ phiếu với giá hàng chục nghìn USD. Sự nghiệp kinh doanh của Carnegie bắt đầu khởi sắc từ đó.
Từ khi trở thành nhà đầu tư có số má của ngành đường sắt, Carnegie đã sớm nhận thấy nhu cầu tiêu thụ sắt thép để sản xuất đầu máy, toa xe và làm đường ray rất lớn.
Ngoài ra, nhu cầu xây cầu sắt để thay thế các cầu gỗ ngày càng bùng phát khắp nước Mỹ bởi cầu gỗ có tuổi thọ ngắn, bị ảnh hưởng nhiều của thời tiết gió mưa, nóng lạnh thay đổi.
Ngoài ra, ông còn nhận thấy trụ cầu, giá cầu bằng gỗ dễ bắt lửa, nếu bị cháy sẽ gián đoạn giao thông, vì thế lập công ty sản xuất giá đỡ cầu bằng thép và được chính quyền nhiều vùng ký hợp đồng mua nên ông bắt đầu phất lên.
Có tiền, ông rủ bạn bè hùn vốn mua thêm đất ở khu dầu mỏ ở Tây Pennsylvania rồi đầu tư khai thác dầu khí. Năng khiếu kinh doanh bẩm sinh, sự nhạy bén với thương trường đã khiến Carnegie quyết định chuyển sang đầu tư lâu dài cho ngành sản xuất sắt thép.
Ông thôi hẳn công việc của hãng xe lửa Pennsyvania để lập một công ty sản xuất sắt thép. Năm 1892, ông hợp nhất tất cả các công ty con mà ông sở hữu thành công ty thép mang tên Carnegie.
Khi chiến tranh Bắc Nam gần kết thúc, Carnegie bắt đầu xây dựng tổ hợp sản xuất gang thép và thành danh trong lĩnh vực này, như vậy khoảng 25 – 27 tuổi ông là triệu phú và mới hơn 35 tuổi ông đã mấp mé thành tỷ phú của tập đoàn sản xuất gang thép hàng đầu của Mỹ.
Đầu tư cho giáo dục
Tuy đến trường đào tạo chuyên môn quản trị nhân sự mấy năm, nhưng ông học được rất nhiều trong thực tiễn và từ những người quản lý giỏi. Ông rất quý trọng người tài giỏi, biết cách sử dụng và đãi ngộ họ, biết cách tổ chức công việc mà không ôm đồm nên guồng máy chạy rất tốt.
Một nửa thời gian ông dùng cho công việc điều hành, quản lý, còn một nửa thời gian ông dùng để tiêu khiển những thú vui hữu ích: Ông thích thơ ca, viết sách. Ông để lại cho đời 8 cuốn sách về truyện ký, du ký, tuỳ bút; ông còn mê cưỡi ngựa đi săn để rèn luyện sức khỏe…
Bạn bè ông thường kể lại về ông rằng: Đó là một người tóc sớm bạc, râu quai nón rậm, mắt rất hiền từ hóm hỉnh, nom rất giống hiệp sĩ châu Âu thời Trung Cổ ông to vững chãi – sức khoẻ hơn người, mũi ông hơi to bè, dấu hiệu của người phóng khoáng, hào hiệp; nhìn chính diện thì tai ông không nhìn thấy hết mà khuất sau mặt – đó là tướng mạo sang trọng, thành đạt.
Ông rất quý trọng bạn bè đồng sự trung tín, ông tạo điều kiện cho rất nhiều người trở thành triệu phú giàu có. Những người này ngay cả khi tách ra làm ăn độc lập vẫn giữ được tình cảm tốt đẹp với ông.
Ông giàu có nhưng không keo kiệt, ông hào hoa, tốt bụng, số lượng những người được ông dìu dắt trở thành triệu phú nhiều hơn bất cứ các đại gia nào, sau này các tỷ phú hiện đại – kể cả B.Gate cũng học tập ông, chú ý nâng đỡ bạn bè nhưng chưa được như ông. Khác với các triệu phú thời đó, Andrew Carnegie sống rất giản dị.
Ông rất xem trọng và luôn cổ vũ việc nỗ lực học hành và việc đọc sách. Theo ông đó là nguồn gốc của sự tiến bộ cá nhân và sự phát triển, văn minh của xã hội.
Khởi nghiệp từ bàn tay trắng, khi trở thành đại doanh nhân nước Mỹ, Carnegie luôn dặn mình không được sa ngã vì đồng tiền, không được lệ thuộc vào nó. Ông nói: “Đàn ông phải tôn sùng thứ gì đó, nhưng tôn sùng sự giàu có là một trong những điều tồi tệ nhất”.
Trong bài luận”The Gospel of Wealth” viết năm 1889, Carnegie đã thể hiện rõ quan điểm người giàu nên dùng tài sản để giúp đỡ xã hội. Ông viết: “Người đàn ông để lại tài sản hàng triệu USD sau khi chết sẽ không được thương tiếc, vinh danh hay ngợi ca. Cái chết giàu sang là cái chết đáng hổ thẹn”.
Để giúp người giàu khỏi lo lắng về “cái chết đáng hổ thẹn”, Carnegie gợi ý họ nên làm từ thiện ngay từ lúc cuộc sống khỏe mạnh, thành đạt, bằng cách đầu tư vào một lĩnh vực rất quan trọng – mà nhiều lúc xã hội chưa quan tâm đúng mức, đó là giáo dục.
Năm 1887, vào tuổi 52, ông mới lấy vợ và 10 năm sau, đứa con gái duy nhất của ông mới ra đời.
Đến những năm 90 thế kỷ XX, công ty mang tên ông trở thành doanh nghiệp lớn nhất và lợi nhuận cao nhất trong ngành công nghiệp thép. Năm 1901, ông bán công ty choJ. P. Morgan với giá 480 triệu USD (tương đương 309,2 tỷ USD ở thời điểm hiện nay).
Sau đó ông dành phần đời còn lại hoạt động cho công tác xã hội và từ thiện đặc biệt là đầu tư cho nhiều lĩnh vực như thư viện, bảo vệ hòa bình thế giới, giáo dục và nghiên cứu khoa học…
Riêng về từ thiện, ông đã đóng góp số tiền là 78 triệu USD cho lĩnh vực giáo dục đại học, cao đẳng, khỏang 60 triệu USD cho hơn 3.000 thư viện khắp thế giới, mua tặng 7.000 đại phong cầm cho các nhà thờ lớn, cả đời ông tiêu hết khoảng 365 triệu USD (tương đương gần 80 tỷ ngày nay).
Ông giáo dục con ông quý trọng lao động, yêu sự sáng tạo, hướng thiện. Năm 1901, ông nghỉ hẳn công việc công ty, về nhà tiếp tục viết sách, làm thơ, thăm viếng bạn bè. Năm 1919, ông ra đi lúc ông 84 tuổi, nhiều nhà thờ của nước Mỹ gióng lên những hồi chuông tiễn đưa ông, mặc dù ông không phải là tín đồ Cơ đốc giáo.
Mời các bạn đón đọc cuốn sách: Tự Truyện Andrew Carnegie
ndrew Carnegie là một nhà đại tư bản của nước Mỹ nhưng cũng là một trong những người bác ái, đóng góp tài sản, tiền bạc cho sự phát triển của cộng đồng, của quê hương và nhân loại.
Sinh năm 1835 ở Xcốt-len, Carnegie đã cùng với gia đình chuyển tới Mỹ. Khi trưởng thành, ở Pittsburgh, ông làm nhân viên điện báo và nhân viên thư ký trong ngành đường sắt và tiếp tục thăng tiến trong công ty đường sắt Pennsylvania. Khi Cuộc Nội chiến nổ ra, ông được giao nhiệm vụ đảm nhiệm hệ thống đường sắt và điện báo của chính phủ Mỹ và ông đã làm xuất sắc công việc này.
Ông là người theo Đảng Cộng hoà và là người phản đối chế độ nô lệ. Ngoài khả năng làm việc chăm chỉ, xuất sắc và cách đối xử tốt với mọi người, Carnegie còn có rất tài giỏi trong việc xác định nghề nghiệp. Hệ thống đường sắt của Mỹ phát triển nhanh và ông nói: “Việc sản xuất như của chúng tôi khó có thể phát triển để đáp ứng kịp nhu cầu của người dân Mỹ. Nhờ vậy, ông bắt đầu trở nên giàu có và sau khi bán nhà máy sắt thép lớn nước Mỹ, ông trở thành người giàu có thế giới. Ông về nghỉ hưu trong lâu đài Skibo yêu thích ở Xcốt-len và qua đời tại Lenox, Massachusetts vào năm 1919.
4 bài học kinh doanh quan trọng
Thông qua tự truyện, Carnegie đã kể lại hành trình của ông từ khi là một cậu bé theo cha mẹ nhập cư Hoa Kỳ cho đến khi trở thành một người đàn ông giàu có vào loại bậc nhất. Qua đó, Carnegie chia sẻ 4 bài học kinh doanh quan trọng cho các thế hệ doanh nhân đang trên đường khởi nghiệp.
1. Chỉ cần biết những gì cần biết
Đối với Carnegie, hiểu được những điều cần phải biết cho công việc cũng quan trọng như hiểu những gì không cần phải biết. Ông có thể không hiểu rõ cơ chế của máy móc, nhưng luôn cố gắng để hiểu được cơ chế phức tạp của con người.
Bằng việc khai thác và nhìn nhận tài năng của người khác, Carnegie biết cách làm thế nào để kết hợp nguồn nhân lực cần thiết nhằm tạo ra những sản phẩm tốt nhất. Sự thành công của Carnegie là bài học kinh doanh đối với doanh nhân, đó là cần xác định những gì cần biết về công việc của mình và những gì không cần phải biết.
2. Chỉ sản xuất những gì tốt nhất
Theo Carnegie, thành công đến từ khả năng vượt qua những công việc khó khăn và cống hiến toàn bộ năng lượng cho công việc. Do đó, ông luôn nỗ lực tạo ra sự minh bạch trong quản lý hệ thống nhà máy công nghiệp thật trật tự, sạch sẽ và luôn chào đón thanh tra chính phủ.
Luôn đảm bảo những sản phẩm hay dịch vụ làm ra đều có chất lượng tốt, làm hài lòng khách hàng, và nhân viên vui vẻ phục vụ khách hàng giúp doanh nghiệp đương đầu với sự cạnh tranh cũng như mở rộng quy mô và khai thác các cơ hội. Khi người kinh doanh tự hào về công việc, hiệu suất công việc sẽ được nâng cao.
3. Tập trung vào chỉ một thứ
“Lời khuyên của tôi dành cho thanh thiếu niên là không chỉ dành thời gian và quan tâm chỉ một việc, mà nên bỏ vốn vào đó”, ông viết. Carnegie cho rằng trong kinh doanh, không nên tập trung vào quá nhiều thứ mà nên tập trung toàn lực vào điều mà bản thân hiểu rõ nhất, đầu tư toàn bộ nguồn lực vào điều đó để tránh phân tán năng lượng, giúp doanh nhân đủ sức cạnh tranh với những người cùng lĩnh vực.
4. Thành thực quan tâm đến người khác
Carnegie cho rằng, công nhận khả năng và dành sự quan tâm chân thành đến người khác cũng như vui mừng trong sự thành công của họ là biện pháp phòng ngừa tranh cãi tốt nhất.
Ông khuyên doanh nghiệp chú trọng xây dựng mối quan hệ với nhân viên bên cạnh việc xây dựng tình bạn với các đối tác để thúc đẩy việc làm ăn. Môi trường làm việc lý tưởng sẽ tạo nên tập thể làm việc đoàn kết, gắn bó.
Hiểu và nhân rộng những giá trị trong triết lý kinh doanh của “vua thép nước Mỹ” qua tự truyện của ông sẽ giúp doanh nhân nắm rõ cơ chế vận hành doanh nghiệp, xây dựng quan hệ làm ăn, tìm kiếm cơ hội kinh doanh để tạo nên sự nghiệp thành công như chính Carnegie đã làm và thành công.
10 nguyên tắc thành công của vua thép Andrew Carnegie
Với sức mạnh và tầm ảnh hưởng lớn, Andrew Carnegie được một nhà báo trẻ tuổi có tên Napoleon Hill tìm mọi cách tiếp cận. Naploleon Hill là người có niềm đam mê vô cùng lớn với việc kể lại câu chuyện của những con người thành công.
Carnegie nhìn thấy điều đặc biệt dẫn dắt Hill và năm 1908 ông quyết định rằng Hill sẽ là người ghi lại tất cả những chiến thuật đã khiến ông trở thành một doanh nhân và từ thiện huyền thoại.
Cùng với nhau, họ đã đi tiên phong trong thể loại sách tự lực, và quyển “Think anh Grow Rich” xuất bản năm 1937 của Hill trở thành một trong những cuốn sách bán chạy nhất mọi thời đại.
Khi Hill bắt đầu con đường viết về sự thành công, Carnegie đã dành cho Hill 10 quy tắc thành công của mình với, thứ mang đến nền tảng lớn đối với công việc của Hill. Sau đây là tóm tắt những quy tắc trên được đề cập đến trong bộ sách tái bản lần thứ 4 có tên “The Science of Success”của Napoleon Hill:
1. Xác định mục đích của bạn
Hãy tạo ra một kế hoạch hành động và bắt đầu làm việc hướng tới nó ngay lập tức.
2. Tạo một “liên minh siêu não”
Hãy liên lạc và làm việc với những người “có những thứ mà bạn không có”, Hill cho biết.
3. Tiến xa hơn nữa
“Làm nhiều hơn điều bạn phải làm là thứ duy nhất chứng minh cho việc tăng lương hay thưởng, và khiến mọi người biết ơn bạn”, Hill viết trong cuốn sách.
4. Thực hành “chiến thuật lòng tin”
Tin tưởng vào chính mình và cộng sự của bạn một cách trọn vẹn từ đó khiến bạn hành động với đủ sự tự tin.
5. Nắm thế chủ động cá nhân
Hãy làm những gì bạn cần làm mà không phải là được nhắc nhở.
6. Nuôi dưỡng trí tưởng tượng
Hãy dám suy nghĩ xa hơn những gì đã được thực hiện sẵn.
7. Nỗ lực nhiệt tình
Một thái độ tích cực sẽ đưa bạn đến gần hơn với thành công cũng như dành được sự kính trọng của những người khác.
8. Suy nghĩ chuẩn xác
Theo ngôn ngữ của Hill, việc suy nghĩ chuẩn xác là khả năng tách biệt được các sự thật từ tiểu thuyết và sử dụng những điểm thích hợp vào mối quan tâm hay những vấn đề của riêng bạn.
9. Tập trung vào sự nỗ lực
Đừng để bị phân tâm khỏi nhiệm vụ quan trọng nhất mà bạn đang phải đối mặt.
10. Kiếm lợi nhuận từ nghịch cảnh
Hãy nhớ rằng “Luôn có một lợi ích tương ứng đối với mỗi trở ngại”, Hill nhấn mạnh.
Những câu nói bất hủ hay nhất từ Andrew Carnegie
1. Chương trình đọc sách của một người đàn ông nên được lên kế hoạch cẩn thận như chế độ ăn uống hàng ngày của anh ta, vì đó cũng là thức ăn, mà anh ta không thể phát triển về mặt tinh thần. – Andrew Carnegie
2. Một khu đất đầy nắng có giá trị hơn tài sản. Những người trẻ tuổi nên biết rằng nó có thể được trồng trọt; rằng tâm trí như cơ thể có thể được chuyển từ bóng râm thành ánh nắng mặt trời. – Andrew Carnegie
3. Mục tiêu cao nhất – Andrew Carnegie
4. Tất cả những thành tựu, tất cả những người giàu có đều có khởi đầu trong một ý tưởng. – Andrew Carnegie
5. Và đây là điều kiện cơ bản của sự thành công, bí mật lớn: tập trung năng lượng, suy nghĩ và vốn của bạn dành riêng cho doanh nghiệp mà bạn đang tham gia. Đã bắt đầu trong một dòng, quyết tâm chiến đấu với nó trên dòng đó, để dẫn đầu trong dòng đó; chấp nhận mọi cải tiến, có máy móc tốt nhất và biết nhiều nhất về nó. – Andrew Carnegie
6. Càng và luật cạnh tranh đôi khi có thể khó đối với cá nhân nhưng tốt nhất cho cuộc đua bởi vì nó đảm bảo sự sống còn của kẻ mạnh nhất trong mỗi bộ phận. – Andrew Carnegie
7. Bất kỳ ý tưởng nào được giữ trong tâm trí là sợ hãi hoặc được tôn sùng, sẽ bắt đầu ngay lập tức để tự mặc quần áo theo các hình thức vật lý phù hợp và thuận tiện nhất có sẵn. – Andrew Carnegie
8. Bất cứ điều gì trong cuộc sống đáng có đều đáng để làm việc. – Andrew Carnegie
Khi tôi lớn lên, tôi ít chú ý đến những gì đàn ông nói. Tôi chỉ xem những gì họ làm. – Andrew Carnegie
9. Tập trung năng lượng, suy nghĩ và vốn của bạn. Người đàn ông khôn ngoan đặt tất cả trứng vào một giỏ và xem giỏ. – Andrew Carnegie
10. Tập trung là một phương châm của tôi – đầu tiên là trung thực, sau đó là công nghiệp, sau đó là tập trung. – Andrew Carnegie
11. Không nên tìm kiếm sự chấp thuận ngoại trừ ý thức làm việc tốt nhất của bạn. – Andrew Carnegie
12. Làm nhiệm vụ của bạn và một chút nữa và tương lai sẽ tự chăm sóc bản thân. – Andrew Carnegie
13. Mỗi hành động bạn từng thực hiện kể từ ngày bạn sinh ra là vì bạn muốn một cái gì đó. Đặt mục tiêu cao nhất và khi đó là một câu hỏi về tinh thần toàn năng của Chúa. Đừng bao giờ nói tôi không thể. – Andrew Carnegie
14. Anh ấy không thể lý luận là một kẻ ngốc. Anh ta sẽ không phải là một sự cố chấp. Anh ta không dám làm nô lệ. – Andrew Carnegie
15. Tôi không còn bị nguyền rủa bởi nghèo đói vì tôi chiếm hữu tâm trí của chính mình, và tâm trí đó đã mang lại cho tôi mọi thứ vật chất tôi muốn, và nhiều hơn tôi cần. Nhưng sức mạnh tâm trí này là một thứ phổ quát, dành cho người khiêm tốn nhất vì nó là vĩ đại nhất. – Andrew Carnegie
16. Tôi bắt đầu tìm hiểu ý nghĩa của nghèo đói. Nó đã bị đốt cháy trong tim tôi khi đó cha tôi phải đi xin việc. Và rồi quyết định rằng tôi sẽ chữa khỏi bệnh khi tôi trở thành đàn ông. – Andrew Carnegie
17. Tôi tin rằng con đường thực sự dẫn đến thành công vượt trội trong bất kỳ dòng nào là biến mình thành chủ nhân của dòng đó. – Andrew Carnegie
18. Tôi đã có một cuộc đời dài, đầy rắc rối, nhưng có một sự thật tò mò về họ – chín phần mười trong số họ không bao giờ xảy ra. – Andrew Carnegie
19. Tôi đã quyết định ngừng tích lũy và bắt đầu nhiệm vụ phân phối khôn ngoan và nghiêm trọng hơn vô cùng. – Andrew Carnegie
20. Tôi sẽ tranh luận rằng những người đàn ông mạnh mẽ, ngược lại, biết khi nào nên thỏa hiệp và rằng tất cả các nguyên tắc có thể được thỏa hiệp để phục vụ một nguyên tắc lớn hơn. – Andrew Carnegie
21. Tôi nên nói với những người đàn ông trẻ tuổi, dù có thể cứu được ít như thế nào, hãy tiết kiệm chút ít đó. – Andrew Carnegie
22. Nếu bạn muốn được hạnh phúc, hãy đặt mục tiêu chỉ huy suy nghĩ của bạn, giải phóng năng lượng của bạn và truyền cảm hứng cho hy vọng của bạn. – Andrew Carnegie
23. Nếu bạn sẽ phân tích định nghĩa về thành công của tôi, bạn sẽ thấy rằng không có yếu tố may mắn nào về nó. – Andrew Carnegie
24. Nếu bạn sẽ phân tích những người khóc thì không có cơ hội, bạn sẽ thấy rằng họ đang sử dụng điều này như một chứng cứ ngoại phạm vì họ không sẵn sàng nhận trách nhiệm và sử dụng trí óc của họ. – Andrew Carnegie
25. Sức mạnh to lớn có được bằng cách đảm bảo bản thân trong sự tôn kính bí mật của bạn rằng bạn được sinh ra để kiểm soát công việc. – Andrew Carnegie
26. Đây là bộ óc làm cho cơ thể trở nên giàu có. – Andrew Carnegie
27. Đây là một bước tiến lớn trong sự phát triển của một người đàn ông khi anh ta nhận ra rằng những người đàn ông khác có thể được gọi để giúp anh ta làm một công việc tốt hơn anh ta có thể làm một mình. – Andrew Carnegie
28. Bạn có thể thấy thú vị khi biết rằng khoảng chín mươi tám trong số hàng trăm người hoàn toàn không có mục tiêu chính, và điều quan trọng là khoảng một tỷ lệ người được coi là thất bại. – Andrew Carnegie
29. Thiếu học là không có lý do cho sự thất bại; không phải là một trường học đầy đủ là một sự đảm bảo cho sự thành công. – Andrew Carnegie
30. Hãy nhìn kỹ và bạn sẽ khám phá ra rằng những thành công lớn là kết quả của sự hiểu biết và sử dụng thái độ tinh thần tích cực thông qua đó tự nhiên giúp con người chuyển đổi mục đích và mục đích của họ thành tương đương về thể chất và tài chính. Thái độ tinh thần là phẩm chất của tâm trí mang lại sức mạnh cho những suy nghĩ và kế hoạch của một người. – Andrew Carnegie
31. Những người đàn ông biết chính xác những gì họ muốn trong cuộc sống và quyết tâm có được nó, không dừng lại với mong muốn. Họ tăng cường mong muốn của họ thành một khao khát cháy bỏng, và trở lại mong muốn đó bằng nỗ lực liên tục dựa trên một kế hoạch âm thanh. – Andrew Carnegie
32. Những người đàn ông đạt được quyết định kịp thời thường có khả năng di chuyển với mục đích rõ ràng trong các trường hợp khác. – Andrew Carnegie
33. Không một người đàn ông nào có thể trở nên giàu có mà không cần chính mình làm giàu cho người khác. – Andrew Carnegie
34. Không có người đàn ông nào sẽ trở thành một nhà lãnh đạo tuyệt vời, người muốn tự mình làm tất cả hoặc nhận được tất cả tín dụng để làm điều đó. – Andrew Carnegie
35. Một trong những nguyên nhân thất bại lớn của thanh niên trong kinh doanh là sự thiếu tập trung. – Andrew Carnegie
36. Những người không thể tự thúc đẩy bản thân phải hài lòng với sự tầm thường, bất kể tài năng khác của họ ấn tượng đến mức nào. – Andrew Carnegie
37. Hãy nhớ rằng, thành tích của một người đàn ông tương ứng, với sự chắc chắn không ngừng, với triết lý mà anh ta liên quan đến mình với người khác. Nếu bạn làm theo ý muốn của mình để trả lại thứ gì đó cho kiến thức mà bạn mong muốn, bạn chắc chắn sẽ khiến bản thân trở nên hữu ích với thế giới đến mức nó sẽ buộc phải thưởng cho bạn theo sự lựa chọn của riêng bạn. – Andrew Carnegie
38. Hãy cho tôi thấy một người đàn ông có khả năng trung bình nhưng khao khát phi thường và tôi sẽ cho bạn thấy một người chiến thắng mọi lúc. – Andrew Carnegie
39. Nghiên cứu bất kỳ người nào được biết đến là một người thành công lâu dài và bạn sẽ thấy rằng anh ta có một Mục tiêu chính xác định; anh ta có một kế hoạch để đạt được mục tiêu này; ông dành phần lớn suy nghĩ và nỗ lực của mình để đạt được mục đích này. – Andrew Carnegie
40. Thành công có thể đạt được trong bất kỳ ngành lao động của con người. Luôn có chỗ ở trên đỉnh trong mọi cuộc truy đuổi. Tập trung tất cả suy nghĩ và năng lượng của bạn vào việc thực hiện nhiệm vụ của bạn. – Andrew Carnegie
41. Thành công là sức mạnh để có được bất cứ điều gì một người đòi hỏi trong cuộc sống mà không vi phạm các quyền của người khác – Andrew Carnegie
42. Tinh thần đồng đội là khả năng làm việc cùng nhau hướng tới một tầm nhìn chung. Đó là nhiên liệu cho phép những người bình thường đạt được kết quả không phổ biến. – Andrew Carnegie
43. Tên gọi “Đạo đức của sự thỏa hiệp” nghe có vẻ mâu thuẫn. Thỏa hiệp thường là một dấu hiệu của sự yếu đuối, hoặc thừa nhận thất bại. Người đàn ông mạnh mẽ không thỏa hiệp, người ta nói, và các nguyên tắc không bao giờ nên được thỏa hiệp. – Andrew Carnegie
44. Một người bình thường chỉ đặt 25% năng lượng và khả năng của mình vào công việc. Thế giới ngả mũ trước những người chiếm hơn% 50% khả năng của họ, và đứng trên đầu vì những người xa cách giữa những linh hồn cống hiến 100%. – Andrew Carnegie
45. Thời gian tốt nhất để mở rộng là khi không ai dám mạo hiểm. – Andrew Carnegie
46. Người đàn ông đầu tiên lấy được con hàu, người đàn ông thứ hai lấy vỏ. – Andrew Carnegie
47. Một điều đầu tiên cần làm về một chướng ngại vật chỉ đơn giản là đứng lên và không phàn nàn về nó hoặc than vãn dưới nó mà thẳng thắn tấn công nó. Đứng trước những trở ngại của bạn và làm một cái gì đó về chúng. Bạn sẽ thấy rằng họ không có một nửa sức mạnh mà bạn nghĩ họ có. Chỉ cần đứng lên với nó, đó là tất cả, và không nhường đường cho nó, và cuối cùng nó sẽ phá vỡ. Bạn sẽ phá vỡ nó. Một cái gì đó phải phá vỡ và nó sẽ không phải là bạn, nó sẽ là trở ngại. – Andrew Carnegie
48. Người đàn ông có được khả năng chiếm hữu hoàn toàn tâm trí của chính mình có thể chiếm hữu bất cứ thứ gì khác mà anh ta có quyền. – Andrew Carnegie
49. Người đàn ông chết giàu có chết trong sự ô nhục. – Andrew Carnegie
50. Những người đàn ông đã thành công là những người đàn ông đã chọn một dòng và bị mắc kẹt với nó. – Andrew Carnegie
51. Những người hiếm hoi vô tư cố gắng phục vụ người khác có một lợi thế rất lớn – họ có rất ít sự cạnh tranh. – Andrew Carnegie
52. Bí quyết thành công không nằm ở việc bạn làm mà là nhận ra người giỏi nhất để làm việc đó. – Andrew Carnegie
53. Cách để trở nên giàu có là bỏ tất cả trứng vào một giỏ và sau đó xem giỏ đó. – Andrew Carnegie
54. Bây giờ thế giới của cơ hội tuyệt vời đã có sẵn, vì nó luôn luôn như vậy, chỉ dành cho những người có tầm nhìn tuyệt vời. – Andrew Carnegie
55. Có hai loại người không bao giờ đạt được nhiều trong cuộc sống của họ. Một người là người sẽ không làm những gì người đó được bảo phải làm, và người kia là người không làm gì nhiều hơn người đó được bảo phải làm. – Andrew Carnegie
56. Có một sức mạnh dưới sự kiểm soát của bạn lớn hơn nghèo đói, lớn hơn sự thiếu giáo dục, lớn hơn tất cả những nỗi sợ hãi và mê tín của bạn cộng lại. Đó là sức mạnh để chiếm hữu tâm trí của chính bạn và hướng nó đến bất cứ điều gì bạn có thể mong muốn. – Andrew Carnegie
57. Có rất ít thành công, nơi có ít tiếng cười. – Andrew Carnegie
58. Không có lớp học nào đáng thương đến mức khốn khổ vì sở hữu tiền và không có gì khác. – Andrew Carnegie
59. Hãy nghĩ về bản thân như trên ngưỡng thành công vô song. Một cuộc sống toàn vẹn, rõ ràng, vinh quang nằm trước mắt bạn. Hoàn thành! Hoàn thành!” – Andrew Carnegie
60. Cẩn thận Xem chi phí và lợi nhuận sẽ tự chăm sóc bản thân. – Andrew Carnegie
61. Chúng tôi bắt đầu làm mọi việc vì một động lực; chúng tôi tiếp tục làm chúng vì cả động cơ và thói quen; nhưng có lẽ đã đến lúc động lực bị lãng quên và chúng ta tiếp tục vì thói quen đã được thiết lập. – Andrew Carnegie
62. Bất cứ điều gì tôi tham gia, tôi phải đẩy mạnh. – Andrew Carnegie
63. “Bạn là những gì bạn nghĩ. Vì vậy, chỉ cần nghĩ lớn, tin lớn, hành động lớn, làm việc lớn, cho lớn, tha thứ lớn, cười lớn, yêu lớn và sống lớn. – Andrew Carnegie
64. Bạn không thể đẩy bất cứ ai lên thang trừ khi anh ta sẵn sàng leo lên. – Andrew Carnegie
65. Bạn phải nắm bắt và giữ trái tim của người đàn ông nguyên bản và cực kỳ có khả năng trước khi bộ não của anh ta có thể làm tốt nhất. – Andrew Carnegie
66. Chàng trai trẻ, làm cho tên của bạn có giá trị gì đó. – Andrew Carnegie
Mời các bạn đón đọc cuốn sách: Tự Truyện Andrew Carnegie
ndrew Carnegie là một nhà đại tư bản của nước Mỹ nhưng cũng là một trong những người bác ái, đóng góp tài sản, tiền bạc cho sự phát triển của cộng đồng, của quê hương và nhân loại.
Sinh năm 1835 ở Xcốt-len, Carnegie đã cùng với gia đình chuyển tới Mỹ. Khi trưởng thành, ở Pittsburgh, ông làm nhân viên điện báo và nhân viên thư ký trong ngành đường sắt và tiếp tục thăng tiến trong công ty đường sắt Pennsylvania. Khi Cuộc Nội chiến nổ ra, ông được giao nhiệm vụ đảm nhiệm hệ thống đường sắt và điện báo của chính phủ Mỹ và ông đã làm xuất sắc công việc này.
Ông là người theo Đảng Cộng hoà và là người phản đối chế độ nô lệ. Ngoài khả năng làm việc chăm chỉ, xuất sắc và cách đối xử tốt với mọi người, Carnegie còn có rất tài giỏi trong việc xác định nghề nghiệp. Hệ thống đường sắt của Mỹ phát triển nhanh và ông nói: “Việc sản xuất như của chúng tôi khó có thể phát triển để đáp ứng kịp nhu cầu của người dân Mỹ. Nhờ vậy, ông bắt đầu trở nên giàu có và sau khi bán nhà máy sắt thép lớn nước Mỹ, ông trở thành người giàu có thế giới. Ông về nghỉ hưu trong lâu đài Skibo yêu thích ở Xcốt-len và qua đời tại Lenox, Massachusetts vào năm 1919.
Tổng hợp và biên soạn
Xem thêm bài liên quan
- Người khổng lồ trong giới kinh doanh: #1 Andrew Carnegie – Kẻ nhập cư nghèo khó đã trở thành người giàu nhất thế giới
- Giải mã bí mật cuộc đời các tài phiệt Mỹ ngoại hạng: 3 vị vua nắm cả nước Mỹ trong lòng bàn tay
- Cuộc đời “thiên tài trăm năm có 1” Elon Musk: Con người của tất cả những điều phi thường cộng lại!