Alexander Đại Đế, một trong những chiến lược gia quân sự vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại từng nói: “Tôi không sợ một đàn sư tử được lãnh đạo bởi một con cừu. Nhưng tôi e ngại một đàn cừu được dẫn dắt bởi một con sư tử”.
Phong cách lãnh đạo sẽ quyết định sự phát triển của cả đội. Người lãnh đạo tốt nhất có phong cách đứng đầu khác biệt và không ngại đưa ra những quyết định khó khăn.
Họ biết cách xử lý sai lầm, điều khiển cái tôi của các thành viên và đặt ra tiêu chuẩn để mọi thành viên có thể đạt được mục tiêu và cải thiện kỹ năng tích cực.
Nếu bạn muốn xây dựng một đội, nhóm mạnh ở nơi làm việc hay trong bất kỳ lĩnh vực nào, bạn cần hiểu điểm mạnh, điểm yếu của mỗi thành viên và điều gì có thể tác động đến khả năng làm việc của các thành viên.
Alexander Đại đế còn gọi là Alexandre III của Đế chế Macedonia, được biết đến với tên Alexander hay Alexandros, (sinh vào tháng 7/356 TCN – mất ngày 11/6/323 TCN) là Quốc vương thứ 14 của nhà Argead ở vương quốc Macedonia (thời kỳ 336 TCN – 323 TCN).

Ông được xem là một trong những vị tướng thành công nhất trong lịch sử, người đã chinh phạt gần như toàn bộ thế giới mà ông biết trước khi qua đời.
Ông thường được đứng trong cùng một danh sách với Napoléon Bonaparte, Julius Caesar và Thành Cát Tư Hãn như là một trong những nhà chiến lược quân sự vĩ đại nhất trong lịch sử.
Phong cách lãnh đạo khác biệt sẽ làm nên điều khác biệt. Alexander Đại Đế mang trong mình dòng máu chiến binh thiên bẩm. Quyết đoán, quả cảm, ông không để cảm xúc hoặc các mối quan hệ cá nhân đánh lạc hướng khỏi mục tiêu cuối cùng: Cai trị thế giới.
Alexander được dạy về chính trị, văn hóa và chiến tranh bởi những người tài giỏi nhất đất nước, bao gồm cả triết gia Aristotle. Môi trường sống được bao quanh bởi những người tài giỏi, ông lớn lên là một chiến binh xuất sắc và bước lên ngai vàng ở tuổi 20.
Vượt qua thách thức và nhiều kẻ thù, Alxander củng cố và mở rộng đế chế Hy Lạp. Khi bạn lớn lên với những điều tốt nhất, học hỏi từ những người giỏi nhất, bạn nhất định sẽ phát triển.
Một trong những bí quyết bất khả chiến bại của Alexander đại đế là luôn chủ động, ngay cả khi phòng thủ hay tấn công. Bạn không thể chỉ chờ đợi sự xuất hiện của mọi thứ. Người lãnh đạo giỏi trước hết phải ở thế làm chủ, lường trước mọi điều tốt/xấu sắp đến để cảnh báo và có kế hoạch đối phó tốt nhất.

Một lãnh đạo luôn chịu trách nhiệm về những thiếu sót, ngay cả khi đó là sai lầm của người khác. Trong sự nghiệp bán hàng của mình, tôi đã mắc lỗi khi trả lời email của khách hàng khi đang nóng giận và vội vã.
Nhận ra sai lầm của mình, tôi cầu cứu sếp. Người quản lý trực tiếp của tôi không khiển trách, mà thay vào đó, anh hướng dẫn tôi những việc cần làm để xử lý sai lầm và tránh lặp lại.
Đối với một lãnh đạo, không gì tệ hơn sự do dự. Bạn có thể sai lầm nhưng nhất định phải quyết đoán. Trên chiến trường, Alexander không có thời gian cho sự trang trọng. Hành động của ông liên quan đến hàng loạt các yếu tố quyết định tính thắng/bại của trận đấu.

Trong điều hành doanh nghiệp cũng tương tự. Người đứng đầu không có nhiều thời gian cho việc thảo luận, tranh cãi để tìm bước tiếp theo của hành động. Một câu nói phổ biến trong thế giới công nghệ là “phải thất bại nhanh”.
Điều đó có nghĩa là, các công ty mới thành lập phải đưa ra các kế hoạch, thử nghiệm và kiểm tra tính hiệu quả của nó thật nhanh chóng. Chỉ có thử nghiệm bằng thực tế, bạn mới có thể đưa ra quyết định đúng đắn.
Trong quản trị, vai trò của nhà lãnh đạo hết sức quan trọng. Nếu không là người tiên phong, có tầm nhìn xa và thu phục được lòng người, bạn sẽ không bao giờ giành được sự tín nhiệm của nhân viên, cũng như không bao giờ tạo được động lực để họ làm việc hiệu quả nhất.

Một công ty dù có nhiều nhân tài tới đâu, tiềm lực lớn thế nào (đội quân sư tử) nhưng nếu được dẫn dắt bởi một lãnh đạo thiếu tinh thần chiến đấu (lãnh đạo bởi cừu), thì kết quả đem lại cũng chỉ là sự thất bại.
Ngược lại, một lãnh đạo dũng mãnh như sư tử có thể khơi gợi động lực và tinh thần làm việc mạnh nhất của cả những “chú cừu” – nhân viên bình thường – và làm nên kết quả khác biệt.
Trong suốt cuộc đời chinh chiến của mình, Alexander Đại đế đã để lại nhiều bài học lãnh đạo khác nhau, trong từng thời kỳ khác nhau.
Năm 334 trước Công nguyên, Alexander Đại đế bắt đầu cuộc chiến với đế chế Ba Tư. Với 35.000 quân và chiến tướng tin cậy, tại dòng sông Granicus gần thành cổ Troy, Alexander Đại đế bắt đầu tấn công quân Ba Tư gồm 40.000 lính và chiến thắng dễ dàng.
Sau trận chiến lẫy lừng đó, toàn bộ thành bang khác ở khu vực này đều rạp mình trước vị tướng trẻ. Tiến thẳng quân về phía Nam, Alexander đối mặt với quân đội chủ lực của Ba Tư dưới sự chỉ huy của vua Darius III tại Issus, phía Tây Nam Syria. Sau khi giành thắng lợi, quân đội của Alexander thu được rất nhiều thứ phục vụ quân đội và bắt được cả vua Ba Tư Darius III, vợ và mẹ ông ta.
Alexander có thể bán, đòi tiền chuộc với những con tin dòng dõi quý tộc này nhưng Alexander đã cho họ nhà ở và cho phép họ giữ nguyên thân thế. Thậm chí Alexander còn trở thành người bạn thân thiết của mẹ Darius và người con gái đã kết hôn của Darius.
–> Bài học lãnh đạo: Nếu lãnh đạo tổ chức là người cao thượng, chắc chắn sẽ có được sự gắn kết với mọi người.
Sau cuộc chinh phạt Ba Tư, nhiều lính Hy lạp xem người Ba Tư như những người man rợ, không có văn hoá. Tuy nhiên, Alexander không có tư tưởng phân biệt như vậy. Ông thừa nhận trang phục và phong tục của Ba Tư, đối xử với mọi người bằng sự tôn trọng ngang nhau và khuyến khích mạnh mẽ một chính sách hợp nhất văn hoá – biểu hiện là ông đã kết hôn với 3 người phụ nữ Ba Tư.

–> Bài học lãnh đạo: Trong thế giới ngày nay vẫn còn sự kì thị và phân biệt, nhưng người lãnh đạo là người có thể dung hoà và thống nhất sự khác biệt giữa những nhân tố bên ngoài và bên trong.
Alexander Đại đế gặp phải hai vấn đề thường trực là đối xử thế nào với những cựu chiến binh trong quân đội của ông ta, đặc biệt là những người bị thương và già cả, và làm thế nào để kiểm soát các vùng đất đã chinh phục ở nhiều nền văn hoá khác nhau với một lực lượng quân đội có hạn. Giải pháp của Alexander Đại đế là để các cựu chiến binh cư trú và quản lý 70 thành phố và thị trấn mới cùng với những người tình nguyện ở địa phương.
–> Bài học lãnh đạo: Ngoài dựa vào những gì đã có để tồn tại, các nhà lãnh đạo có thể khám phá và tạo ra những nhánh nhỏ khác để thành công.
Khi Alexander đến châu Á, gần khu vực thành Troy cổ, ông đã thăm đền thờ thần Athena và cỗ xe bọc sắt từ thời cuộc chiến thành Troy. Mùa xuân năm 331 trước Công nguyên, Alexander đi thăm Ai Cập. Khi đến thăm đền thờ thần Amon-Ra (thần Mặt trời), ông cũng coi thần Amon-Ra là cha của mình.
Người dân Ai Cập cúi đầu thuần phục. Khi đến thăm Pasargadae – thành phố hoàng gia của triều đại Archaemenid, ông phát hiện ra rằng phần mộ của Cyrus đại đế đã bị mất đi vẻ thiêng liêng. Ông yêu cầu phải giữ gìn và bảo vệ phần mộ đó.
–> Bài học lãnh đạo: Mỗi người cần một người anh hùng, thậm chí một nhân vật anh hùng như Alexander Đại đế. Chọn và noi gương những người anh hùng vĩ đại và cho mọi người biết họ là ai và tại sao lại ngưỡng mộ họ.
Cũng cần tôn trọng và học hỏi những người tiền nhiệm. Các nhà lãnh đạo biết rút kinh nghiệm và học hỏi từ những người tiền nhiệm, sẽ được mọi người nể trọng.
Sau trận chiến ở sông Hydaspes, quân đội Macedonia tràn xuống Indus để tới chiến trận Mallians. Ở thành mạnh nhất, Alexander tránh bị tên bắn bằng cách liều lĩnh nhảy xuống từ bức tường thành, nơi ông đang bị tấn công và bị thương nặng trước khi lính của ông kip tiến gần. Quân đội quá giận dữ đến nỗi tàn phá cả thành phố và tất cả cư dân bị giết hại.

–> Bài học lãnh đạo: Mạo hiểm rất cần thiết nhưng đừng trở nên liều lĩnh một cách vô ích
Muốn tiêu diệt hoàn toàn quân đội Ba Tư, ông tiến đánh Ấn Độ (thời đó vùng Tây Ấn thuộc về Ba Tư). Vượt sông Ấn, chiếm đóng Punjab, đến đây thì quân đội của ông quá mệt mỏi vì chiến tranh liên miên, ông phải quay về Babylon. Trên đường về, ông đã dẫn quân đi qua một vùng đất không ai biết đến – một sa mạc hoang vu, rộng lớn.
Bị sa mạc thiêu đốt, nhiều lính của ông đã chết khát nhưng họ vẫn chắt những giọt nước cuối cùng từ những cái bi đông đựng nước của mình để cứu chủ nhân. Nhận một nắp đầy nước từ tay những người lính của mình, ông hắt xuống cát và nói: “Ta sẽ chia sẻ số phận với các người”. Thật kỳ diệu, Alaxander đã vượt được sa mạc cùng với rất nhiều người lính trung thành của mình.
–> Bài học lãnh đạo: Lòng trung thành chính là động cơ để giành được thắng lợi, thậm chí còn có thể thay đổi cả thế giới.
Tham khảo Nhịp sống kinh tế/Entrepreneur, LifeHack