Chuyên gia Nguyễn Phi Vân chia sẻ: “Ai mở lời nói ’em muốn đi’ thì tiễn đi ngay. Đặc biệt là, khi thấy bạn nào chọn sai nghề, làm chưa đúng việc, đi làm mà khổ sở thì nói luôn là bạn nên nghỉ và nên theo đuổi việc gì, ngành gì cho phù hợp để thăng tiến sau này”.
Có một câu nói, chẳng biết tác giả là ai, tuy nhiên, nội vi anh chị em công sở vẫn hay truyền tai nhau rằng: “Một người nhân viên từ bỏ công việc, thường không phải do bản chất của công việc hay môi trường mà là do người sếp của mình”.
Câu nói này có thể đúng, cũng có thể chưa thật sự chuẩn xác nhưng nó ít nhiều vô tình tạo nên một áp lực vô hình đặt nặng lên đôi vai của những người làm sếp. Để rồi, khi có nhân viên vào phòng nói về chuyện “rời đi”, nhiều người không cần tìm hiểu rõ nguyên nhân mà chỉ một mực níu giữ.
Vậy đâu là cách mà một người sếp nên làm khi nhân viên mình chia sẻ câu chuyện “bỏ việc”. Vừa mới đây, trên trang cá nhân của mình, chuyên gia nhượng quyền Nguyễn Phi Vân đã có dịp chia sẻ câu chuyện hay về cách thức quản trị nhân sự mà yếu tố cốt lõi đó chính là “không giữ người”. Cụ thể, chị chia sẻ:
“Quản trị nhân sự là không giữ nhân sự!
Ý kiến cá nhân là vậy đó. Cả đời (tôi) đi làm thuê, làm chủ, chưa bao giờ giữ nhân sự. Luôn cố gắng tạo ra một không gian nhiều cơ hội học hỏi, vui, chân thành, mang lại giá trị xã hội, rồi ai bị hút vô đó thì làm chung. Ai mở lời nói em muốn đi thì tiễn đi ngay. Đặc biệt là, khi thấy bạn nào chọn sai nghề, làm chưa đúng việc, đi làm mà khổ sở thì nói luôn là bạn nên nghỉ và nên theo đuổi việc gì, ngành gì cho phù hợp để thăng tiến sau này.
Với tôi, mỗi con người có duyên gặp gỡ trong đời là một cá thể có tiềm năng khác nhau, và nhiệm vụ của tôi là nếu nhìn thấy điều gì tốt nhất cho họ thì sẽ nói thật. Tôi không giữ người. Tôi chọn phát triển con người, dù điều đó có nghĩa là họ không nên làm việc với tôi.
Một người sếp có tâm là người nhìn ra khả năng, tiềm năng, hướng phát triển của nhân viên và đưa ra lời khuyên cần thiết cho hành trình phát triển của cá nhân đó. Công ty chỉ là một chiếc xe trong một giai đoạn nào đó của cuộc sống.
Khi người ta chưa phù hợp, không thích, chưa đủ khả năng, hoặc dư khả năng để lái chiếc xe đó, giữ là gây đau khổ cho cả đôi bên. Quan hệ giữa con người với nhau là quan hệ cả đời. Và đường đời sẽ giao nhau theo nhiều ngả khác nhau. Hợp tan rồi lại hợp.
Mỗi công việc, công ty, tổ chức ta dừng chân ghé qua trên hành trình cuộc sống giống như một ga tàu. Ở đó, ta dừng lại để học, để thử sức, để hoàn thành một mục tiêu đặt ra trong đời. Làm hết mình, trao hết tâm, học hết những gì có thể, rồi bước tiếp. Bước tiếp, không có nghĩa là đốt cháy chiếc cầu ở phía sau.
Bước tiếp, là tiếp tục phát triển bản thân, là cho phép mình thử sức và học hỏi ở môi trường mới, là lớn lên để làm được nhiều điều tốt đẹp hơn, hoặc lùi lại để đắp nền móng còn chưa vững chắc.
Chọn xe nào, chọn ga nào, chọn lùi lại, tiến lên hay dừng chân, tất cả đều kết nối với mục tiêu cuộc đời của cá nhân, với cách bạn định vị mình là ai, sẽ làm được gì và cần gì để thực hiện được điều đó trong cuộc đời này. Đi hay ở, vì vậy chưa bao giờ là bài toán khó. Khó, là dành thời gian để hiểu ra nơi cần đến trong cuộc sống”.
Ngay sau khi vừa được đăng tải, bài đăng của Nguyễn Phi Vân đã nhanh chóng thu hút được sự chú ý của đông đảo người dùng mạng. Rất nhiều bình luận bày tỏ ý kiến cũng như quan điểm đã được để lại bên dưới:
“Một nhà lãnh đạo giỏi thì chỉ ra cái đích để nhân viên vươn tới. Một nhà quản lý giỏi sẽ biết cách làm nhân viên phát huy hết sức mạnh trong khả năng của họ. Em hoàn toàn đồng ý với chị”.
“Nói ra thì sợ cười chê, em đã từng rơi vào hoàn cảnh như Cô vừa kể. Cảm ơn Cô đã chia sẻ, em sẽ ghi nhớ bài học!”.
“Trước đây khi chưa vững chưa tin vào mình, em khá bối rối nếu nhân sự nghỉ hay làm mình làm mẩy… Giờ thì tốt rồi, ga tiếp theo đang chờ bạn, anh chỉ đồng hành được tới đây”.
Thật vậy, một người sếp tốt, lãnh đạo tốt là người tạo mọi điều kiện cũng như khoảng trống để nhân viên mình có thể phát triển hết mức trong khả năng, trong đó có cả việc rời đi tìm bến đỗ mới.
Cuộc đời là những lần gặp mặt, tan hợp và rồi hội ngộ, ai cũng có con đường riêng phải đi và việc được đồng hành cùng nhau trên một chặng nào đó của cuộc đời là đã quá đỗi may mắn cho cả đôi bên. Níu giữ vốn chẳng có ít gì khi tâm người đã quyết.
Chuyên gia Nguyễn Phi Vân ngạc nhiên vì nhiều bạn trẻ Việt thiếu tư duy nghĩ cho người khác: “Hoàn toàn thiếu sự thấu cảm”
“Điều này cũng phản ánh một phần tình trạng thiếu EQ trầm trọng của các bạn trẻ trong cái xã hội đầy ego, thiếu EQ”- chuyên gia Nguyễn Phi Vân nhận định.
Nguyễn Phi Vân là thành viên sáng lập và phát triển Công ty World Franchise Associates khu vực Đông nam Á, đồng thời cũng là Chủ tịch Công ty Retail & Franchise Asia, Cố vấn về nhượng quyền thương hiệu cho Chính phủ Malaysia.
Chị là tác giả viết sách về Nhượng quyền (Cuốn “Nhượng quyền khởi nghiệp – Con đường ngắn để bước ra thế giới”) và bức tranh về nền kinh tế thế giới (Cuốn “Quẩy gánh băng đồng ra thế giới”).
Mới đây, bài viết “Kỹ năng nghĩ cho người khác” của Chuyên gia nhượng quyền nhận được nhiều sự quan tâm của độc giả. Chúng tôi xin trích dẫn lại chia sẻ của nữ doanh nhân này:
Làm gì trong đời, dù làm công hay làm chủ, quan trọng nhất vẫn là giao tiếp và cộng tác được với người khác. Người khác có thể là người trong team, trong cùng tổ chức, khách hàng, đối tác, nhà cung cấp… Cả công việc và cuộc sống không thể chỉ độc hành mình ta. Và nếu phải làm việc và đồng hành với người khác thì không thể chỉ nghĩ cho mình, nghĩ xong việc của mình là hết.
Trong thời gian làm việc vừa qua với các bạn trẻ tại Việt Nam, tôi rất ngạc nhiên khi thấy các bạn hoàn toàn thiếu tư duy nghĩ cho người khác. Gửi cái email xong là xong, không cần biết người ta có đọc không, viết vậy người ta có hiểu không, sử dụng ngôn từ vậy người ta đọc sẽ cảm thấy thế nào, viết dài vậy có hiệu quả không…
Sử dụng công cụ giao tiếp online gửi đi không cần biết người ta biết sử dụng không, mất thời gian download và install thế nào, có thể gặp trở ngại gì, cần hỗ trợ ra sao… Share file bấm link là gửi, không cần biết người nhận mở được không, có tiện cho họ không, làm sao để họ nhận và feedback dễ dàng, đỡ mất thời gian nhất…
Trên đây là 3 trong số hàng ngàn ví dụ về những tương tác rất cơ bản trong công việc mà các bạn trẻ không quan tâm. Làm nhanh nhanh cho xong việc của mình là xong. Ai sao kệ. Biến thành robot hết rồi. Hoàn toàn thiếu sự thấu cảm của một con người.
Điều này cũng phản ánh một phần tình trạng thiếu EQ trầm trọng của các bạn trẻ trong cái xã hội đầy ego, thiếu EQ.
Giờ, đề nghị các bạn bỏ cái ego xuống đi để học lại từ đầu. Khi tiếp xúc, giao tiếp, cộng tác với bất kỳ ai, cần dành thời gian tìm hiểu và work out cách tương tác tốt nhất, thuận lợi và hiệu quả nhất với họ.
Đặt 3 câu hỏi cơ bản sau:
1. Người ta là ai?
Độ tuổi, chức danh trong công việc, thích kênh tương tác nào, cách thu thập và xử lý thông tin… Người ta là ai trước hết ngôn ngữ sử dụng đã khác nhau. Mấy X đều có cách và kênh tương tác khác nhau.
Ví dụ người làm sếp bận rộn không đọc email dài, giải quyết công việc khi đủ thông tin, cần thông tin gửi một cách đơn giản, dễ tiếp cận, dễ hiểu để đưa ra quyết định nhanh. Vậy thì cách trình bày thông tin phải khác. Con người khác con bot là chỗ đó.
Chúng ta không được lập trình để làm 1 việc y sì như nhau. Mỗi loại người, tùy thuộc vào sở thích, thói quen, cách vận hành của họ mà ta cần có cách tiếp cận tương ứng.
Cần quan sát, tìm hiểu, tự nghĩ ra cách tiếp cận và hiệu chỉnh theo thời gian. Đừng lười biếng đối xử vạn người như một.
2. Người vậy cần tiếp cận sao?
Giả sử tôi là người làm nhiều vai trò cùng một lúc, không có thời gian nghe kể dài dòng, quý thời gian như máu, ghét và không bao giờ đọc email dài, không trả lời những câu hỏi quá cơ bản google cũng ra, travel nhiều nên làm việc trên điện thoại, không thích click link này link kia 5 phút vẫn không đọc được thông tin cần tiếp cận, không đưa ra quyết định khi chưa nhận đủ thông tin….
Người vậy mà cho cái email dài cả trang là thua. Người vậy mà gửi link mở hoài không ra file là rất bực mình vì phí thời gian. Người vậy mà gửi 1 vài mảnh vụn thông tin xong hỏi lời khuyên hay quyết định thì có khi bỏ qua luôn không trả lời, vì muốn trả lời phải hỏi thêm cả trăm câu hỏi nữa.
Đó chỉ là một ví dụ. Còn bao nhiêu người khác nữa thì sao?
3. Cần nghĩ gì cho người ta để giao tiếp/cộng tác thuận lợi nhất?
Đây là đoạn thấu cảm hay đoạn số 2 trong EQ – hiểu người. Cứ cái kiểu cái cách của mình rồi quăng vào mặt người khác, người ta không hiểu hay phản ứng là lỗi của họ thì có mà chơi với dế.
Nếu người khác không quan tâm, không care bạn cảm xúc và phản ứng ra sao khi người ta nói gì làm gì thì bạn thấy sao? Bạn có thích người ta hiểu mình và để ý, quan tâm đến mình không? Ai trên đời mà không thích.
Người thành công là người có EQ là vì thế. Họ tìm ra công thức riêng để cộng tác thuận lợi nhất với từng cá nhân trong hành trình làm việc, xây dựng quan hệ của mình. Vài điều cơ bản cần nghĩ cho người khác:
– Ngôn ngữ
– Cách trình bày
– Kênh tương tác
– Thời gian nên tương tác
– Cách giúp họ tiếp cận thông tin hay tương tác một cách đơn giản nhất
– Đừng assume – cho là chuyện gì là đương nhiên. Luôn đặt câu hỏi để chắc chắn. Luôn thử đi thử lại cho chắc chắn tránh làm mất thời gian người khác
– Sử dụng định dạng các loại file phổ biến nhất. Đừng đánh đố người khác bằng những thứ bạn thấy cool nhưng mất thời gian người khác phải tìm hiểu không cần thiết
– Giải thích từ chuyên môn nếu người nghe không có chuyên môn và có thể không hiểu. Don’t assume! Đừng bao giờ cho rằng đương nhiên người khác phải hiểu ý của bạn.
Nếu nói ra điều gì mà người ta cứ phải hỏi lại, hỏi hoài vẫn chưa hiểu, hỏi hoài vẫn chưa tiếp cận được thì bạn có vấn đề trong giao tiếp, về EQ. Giờ, bạn quan sát chính bản thân mình trong mọi cuộc giao tiếp hôm nay đi rồi hiệu chỉnh từ từ. Vẫn là tự quan sát tự điều chỉnh thôi.
Không có khoá học hay chiếc đũa thần nào cho việc overnight bạn trở thành người có EQ. Kỹ năng gì cũng phải tự nhận thức và khổ luyện.
Theo Trí Thức Trẻ, Tổng hợp
Xem thêm bài liên quan
- Theo bạn, yếu tố nào để nhân viên hào hứng đến công ty làm việc mỗi ngày? – Có đơn thuần chỉ là vấn đề tiền lương?
- Tỷ phú Phạm Nhật Vượng có cách quản lý và khen thưởng nhân viên “có 1 không 2″ ở Vingroup”: Tất cả lãnh đạo và nhân viên đều phải học tập và học mọi lúc mọi nơi
- Phân tích nghệ thuật lãnh đạo và quản trị “bậc thầy” của vua cà phê Đặng Lê Nguyên Vũ: Có Tâm và cả Tầm