Những triệu phú “ngầm” này đã tiết kiệm và chi hơn hơn 500.000 USD để mua bất động sản nhưng lại để người thân đứng tên.
Thông thường, “triệu phú” gắn liền với hình ảnh một doanh nhân thành đạt mặc vest sang trọng, xách túi hiệu và có sở thích thưởng rượu ngon, đeo đồ trang sức đắt tiền, sở hữu những biệt thự sang trọng hoặc có máy bay riêng.
Thế nhưng ở Ấn Độ, hàng trăm người dân có vẻ ngoài rất đỗi bình thường lại là những triệu phú ngầm.
Theo trang tin Vice, lý do khiến những triệu phú này quyết định sống “ẩn mình” là để né tránh những vấn đề về giai cấp và quan trọng nhất là trốn thuế.
Mới đây, Cục Thuế thu nhập Ấn Độ đã xác minh được hơn 250 người buôn bán hàng rong và đi nhặt phế liệu ở thành phố Kanpur (phía bắc Ấn Độ) thực tế là triệu phú. Cục Thuế cũng cho biết thêm rằng những người này đã trốn thuế trong rất nhiều năm.
Khối tài sản bí mật khổng lồ
Theo Cơ quan Thuế, trung bình mỗi triệu phú ngầm này đã tiết kiệm và chi ra hơn 37,5 triệu rupee (tương đương 503.947 USD) để mua bất động sản.
Ngoài ra, một số chủ cửa hàng phế liệu cũng sở hữu ít nhất 3 chiếc ôtô và nhiều người còn mua được phần lớn đất nông nghiệp ở các vùng nông thôn gần Kanpur.
Tuy nhiên, các giao dịch bí mật của họ đã bị lộ khi cơ quan chức năng nước này tiến hành một cuộc điều tra quy mô lớn bằng phần mềm dữ liệu. Cục Thuế Ấn Độ phát hiện ra rằng hàng trăm triệu phú này đã không trả bất cứ khoản thuế nào trong suốt nhiều năm, ngoại trừ thuế hàng hóa dịch vụ. Hơn nữa, có ít nhất 65 trên tổng số 250 người này không đăng ký giấy phép kinh doanh.
Một số khác thì “giấu” hàng triệu USD bằng cách đầu tư vào bất động sản nhưng để các thành viên khác trong gia đình đứng tên. Nhiều người thì lựa chọn đầu tư qua các ngân hàng hợp tác và các mô hình đầu tư tài chính nhỏ để cố gắng che đậy “dấu vết” của dòng tiền.
Tuy nhiên, những người này đã nhanh chóng bị bắt khi có người sử dụng thông tin chi tiết từ thẻ PAN của họ – một loại giấy tờ có mã số nhận dạng của những người nộp thuế – để mua bán.
Thực trạng nghề bán hàng rong
Trên thực tế, đây không phải lần đầu tiên những triệu phú ngầm ở Ấn Độ buộc phải bước ra ngoài ánh sáng. Vào năm 2016, hàng chục người bán đồ ăn ven đường ở Kanpur cũng bị bắt vì có khoản thu nhập không khai báo là 600 triệu rupee (khoảng 8 triệu USD). Một thành phố khác là Hyderabad – miền nam Ấn Độ, cũng có những trường hợp tương tự.
Và tại các thành phố lớn của Ấn Độ, người ta cũng thường truyền tai nhau về những người bán hàng rong với vẻ ngoài xuề xòa nhưng thật ra lại cực kỳ giàu có.
Dẫu vậy, những trường hợp này không phải là ví dụ cho thấy bán hàng rong ở vỉa hè là công việc dễ dàng và kiếm được nhiều tiền.
Trung bình, mỗi người bán hàng rong phải làm việc cật lực hơn 12 tiếng/ngày và thường xuyên phải đối mặt với tình trạng phân hóa giàu nghèo hay những quy định gắt gao của cơ quan quản lý. Ngoài ra, họ cũng luôn phải lo lắng về rủi ro bị thu hồi tài sản kinh doanh.
Hari Pujan – một người bán hoa quả tại Kanpur – chia sẻ rằng anh đôi khi phải hối lộ một số người trong cơ quan quản lý để tiếp tục kinh doanh. “Nếu đủ thời gian và may mắn, tôi sẽ chuyển xe bán hàng của mình đi chỗ khác và trốn vào ngõ hẹp nếu gặp cơ quan quản lý”, anh Pujan cho biết thêm.
Hơn nữa, người bán hàng rong nằm trong số những đối tượng bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi đại dịch trong thời gian vừa qua, vì những đợt phong tỏa khiến họ gần như mất kế sinh nhai.
Mặc dù Chính phủ Ấn Độ đã thông qua Đạo luật về người bán hàng rong vào năm 2014 để bảo vệ những người buôn bán mà không có cửa hàng cố định, những người này vẫn không bớt khó khăn. Ví dụ, ở Mumbai, chính quyền chỉ cấp 15.000 giấy phép kinh doanh, dù có tới 250.000 bán hàng rong.
Với hơn 600.000 dựa vào công việc bán hàng rong để kiếm sống, những người này là một phần thiết yếu và hợp pháp của hệ thống phân phối cũng như thương mại bán lẻ ở Ấn Độ. Họ đóng góp 4% lực lượng lao động đô thị trên khắp Ấn Độ và cung cấp nhu yếu phẩm hàng ngày cho người dân.
Theo Zingnews
Nghệ thuật bán hàng đỉnh cao được bật mí từ bậc thầy bán hàng rong đường phố
1. Kinh nghiệm chọn địa điểm bán hàng
Gánh hàng rong là những người bán hàng, nhưng họ không có cửa hàng cố định. Họ cứ đi, bất cứ nơi đâu, không kể lúc nào, ở đâu có khách hàng ở đó chính là cửa hàng của họ. Hoặc nơi nào có chỗ đặt gánh hàng thì họ có cửa hàng mới.
Bán hàng rong thì không kể trời mưa hay nắng, nóng hay lạnh. Nhưng chính điều đó là điểm thuận lợi cho họ. Họ có hàng nghìn cửa hàng, khách hàng của họ cũng vô kể, miễn là họ còn đi được và có điểm dừng chân.
Chắc bạn chưa bao giờ để ý tại sao ngay dưới văn phòng, ở điểm xe bus lúc nào cũng có gánh xôi, gánh ăn vặt đúng không? Những điều này đều nằm trong tính toán của những người bán hàng rong hết đấy.
Họ chẳng được học chiến lược kinh doanh bài bản ở trường lớp, nhưng nghệ thuật bán hàng của họ thì siêu đỉnh. Họ biết ở đâu bán được nhiều hàng nhất để lựa chọn nơi đặt gánh hàng.
Và khi họ đặt gánh bên lề đường thì khách hàng tấp nập mua đồ. Tuy nhiên, họ cũng ít bán ở những nơi quá đông người qua lại vì dễ gây tắc nghẽn, dễ bị công an đuổi. Họ chọn những nơi không không quá đông người, tất nhiên nó sẽ cách đoạn đường tập trung đông người không quá xa.
Một ví dụ rất đơn giản cho bạn dễ hình dung.
Mỗi chiều tan làm về đi ngoài đường bụng bạn sẽ cồn cào vì mùi thịt nướng, mùi bắp rang bơ. Và bạn không thể không dừng lại mua ngay để lấp đầy cái bụng của mình. Đây chính là chiến lược kinh doanh đơn giản mà hiệu quả của người bán hàng đấy. Họ sẽ chọn thời điểm khách hàng đang đói nhất và đặt gánh hàng ở đầu gió, nơi mà cơn gió sẽ mang khách hàng đến với họ.
Không chỉ vậy, những người bán hàng rong còn rất biết cách chọn đồ để bán. Gần trường học thì bán đồ ăn vặt như bò bía, xúc xích, kem, sữa chua,… Nơi tập trung đông văn phòng công sở thì bán cà phê, trà tranh, hoa quả,…
Tất cả những điều này được chắt lọc lại trong 1 câu nói: “Đúng nơi, đúng thời điểm, đúng mục đích mọi thứ sẽ trở nên hoàn hảo!”
2. Kinh nghiệm làm hài lòng khách hàng
Đã bao giờ bạn đi mua xôi mà nhận được lời hỏi thăm thân thiết của bà bán xôi hay chưa? Ban đầu sẽ là những câu hỏi thường gặp: “cháu ăn xôi gì? Ăn bao nhiêu?”. Rồi tiếp theo, cùng với bàn tay thoăn thoắt gói xôi bà sẽ hỏi bạn thêm những câu như: “cháu làm ở đâu? Bao nhiêu tuổi? Học trường gì?…”.
Hầu như chẳng có ai đề phòng với bà bán xôi. Nhất là khi nghe giọng điệu hỏi thăm thân tình như vậy. Chẳng biết từ lúc nào mà bạn sẽ kể tuốt tuồn tuột về công việc, về những vấn đề trong công ty, cho đến khi bạn nhận ra điều đó thì gói xôi đã nằm trong tay bạn rồi. Và tất nhiên, từ đó bạn sẽ trở thành khách hàng của bà bán xôi, nơi bạn có thể thoả sức bày tỏ nỗi lòng.
Câu chuyện tưởng như rất bình thường nhưng lại chứa đựng chân lý bán hàng cực đỉnh. Bà bán xôi mỗi ngày chỉ biết nấu xôi rồi mang đi bán, bà làm sao hiểu được những chuyện nơi công sở, chuyện công việc.
Điều bà rõ ràng nhất là nhìn sắc mặt của bạn để đẩy đưa câu chuyện. Chính điều đó khiến bạn thấy dễ chịu hơn bao giờ hết và tâm sự. Có lẽ đây chính là lý do, dù xôi của bà chẳng có gì đặc biệt nhưng gánh hàng của bà chẳng khi nào vắng khách.
Từ những điều này bạn biết rằng để bán được hàng thì không nhất định phải có kiến thức uyên bác, không cần mang một rổ lý thuyết. Cái bạn cần nhất chính là thực tế, là trải nghiệm với cuộc đời. Bạn giúp khách hàng thoải mái, bạn mang đến cho họ sự tin tưởng thì bạn sẽ bán được hàng.
3. Nghệ thuật Marketing điêu luyện
Một buổi chiều đông se lạnh, đang ngồi làm việc bạn bỗng nghe tiếng rao: “Bánh mỳ Sài Gòn đặc ruột thơm bơ! Bánh mỳ Sài Gòn một ngàn một ổ!”. Điều gây ấn tượng trong tiếng rao ngắn ngủi ấy không chỉ là chất giọng miền Nam mềm mại, thân thương. Mà nó còn là thông điệp chứa trong nó.
Nghe tiếng rao ấy bạn biết được điều gì? Bạn biết được nguồn gốc của bánh (Sài Gòn), giá cả của bánh (1 nghìn/1 chiếc) và đặc trưng của chiếc bánh mì đó (thơm bơ). Chỉ một tiếng rao ngắn ngủi nhưng hiệu quả mang lại thì cả những thương hiệu lớn cũng khó bằng được.
Những câu rao vui tai cũng được sử dụng rất nhiều trong bán hàng rong. Bởi tiếng rao vui tai khiến người đi đường lắng nghe, từ đó tò mò rồi hỏi giá, nếu thích hợp thì họ sẽ mua. Những tiếng rao ấn tượng này chính là cách gây chú ý với khách hàng cực hiệu quả. Nhưng hơn hết đó chính là cái duyên và khả năng sáng tạo của người bán hàng.
Từ những điều trên đây có thể kết luận rằng, bán hàng thì phải biết tạo ấn tượng cho khách hàng. Khi lên chiến dịch thì phải có ý tưởng độc đáo, thông điệp ngắn gọn, đúng trọng tâm và đưa ra được đặc trưng của sản phẩm.
4. Khả năng xử lý tình huống khéo léo
Thị trường luôn thay đổi theo thời gian và không có gì là mãi mãi trong kinh doanh. Bán hàng rong nghĩa là phải luôn đối mặt với khách hàng để tiếp thị trực tiếp. Bên cạnh đó người bán hàng cũng kiêm luôn tư vấn và chăm sóc khách hàng. Do đó, người bán hàng rong cần có sự khéo léo nhất định và khả năng ứng biến nhanh nhạy để xử lý mọi tình huống.
Một ví dụ đơn giản thế này. Bạn đi mua dưa hấu, đang chọn thì bỗng nhiên có một người chạy đến mắng té tát chủ cửa hàng. Nào là dưa nhạt, nào là dưa không đỏ nhưng lời giới thiệu. Những câu nói này làm cho những người đang chọn, trong đó có cả tôi chần chờ vì lo lắng chất lượng dưa. Tuy nhiên, chủ cửa hàng vẫn rất bình tĩnh hỏi han, không tức giận. Đến cuối cùng thì nhận ra đó là đối thủ thấy hàng bên này bán được hàng nên chơi khăm.
Như vậy có nghĩa là gì? Khi chưa biết được mục đích và sự thật thì không nên đôi co với khách hàng mà hãy bình tĩnh đối mặt. Tất nhiên không đôi co không có nghĩa là không nói gì, bởi im lặng có nghĩa là khẳng định dưa của mình không ngon. Cách đơn giản nhất để chứng minh, chủ cửa hàng chỉ cần bổ ngay một quả dưa để người phá đám cùng những người mua khác nhìn.
Quả dưa bổ ra có cùi mỏng, thịt đỏ, mọng nước trông thật tươi ngon, điều này đã khẳng định được chất lượng dưa. Tiếp đến chủ cửa hàng đưa cho người phá đám một nửa quả và nói xin lỗi vì quả dưa hỏng, nửa quả này để đền bù.
Chỉ vậy thôi là chủ cửa hàng đã làm vừa lòng tất cả mọi người và dưa thì vẫn đắt hàng. Bán hàng rong cũng tương tự như bán hàng trong cửa hàng, tính cạnh tranh của nó tương đối cao. Và đôi khi cũng cần sử dụng chiêu trò, và cách xử lý hiệu quả nhất khi gặp chuyện. Nhưng quan trọng nhất là chính bạn phải tin vào sản phẩm của mình, như cách chủ cửa hàng chọn bừa một quả dưa mà vẫn cực kỳ tươi ngon.
Muốn bán hàng tốt thì trong mọi tình huống phải bình tĩnh và dù có chuyện gì xảy ra cũng phải biết làm khách hàng hài lòng. Đừng đôi co với khách hàng, nó càng chỉ làm hình ảnh sản phẩm trở nên xấu xí hơn mà thôi.
Tổng hợp